Trong đời sống và văn
hóa của người Việt, sen được xem là loài hoa cao quý, có hương thơm dịu, màu sắc
thanh nhã, dịu dàng. Và sen được xem như là “quốc hoa” của người Việt. Sen
không chỉ là loài hoa đẹp mà còn là cây trồng có giá trị kinh tế cao vì dễ trồng
và hầu hết các bộ phận như hoa, ngó, hạt, củ, lá… đều có thể sử dụng được. Ví dụ
như: hoa dùng để trang trí; nhị hoa dùng để ướp chè; ngó sen dùng làm gỏi, nấu
súp; củ sen dùng để hầm; hạt sen dùng làm mứt, nấu chè; tâm sen dùng làm thuốc
an thần, giải nhiệt… đến ngay lá sen tưởng là thứ bỏ đi nhưng vẫn có thể dùng để
gói xôi, cốm tạo nên hương thơm dịu dàng rất riêng. Đặc biệt, trong Đông y, sen
còn được xem là vị thuốc quý. Hạt sen có vị ngọt, tính bình, bổ dưỡng, dùng để
chữa trị chứng suy nhược, an thần; tâm sen vị đắng, trị sốt cao mê sảng, huyết
áp cao; gương sen vị đắng, tính ôn, dùng trị các chứng ra máu...
Loại đất có đặc điểm tự
nhiên rất thích hợp cho cây sen phát triển chính là đất phèn, bởi vậy vùng trồng
sen số lượng lớn phải kể đến các tỉnh thuộc đồng bằng sông cửu long như: Đồng Tháp,
Long An, Tây Ninh, An Giang….
Ở Miền trung nổi bật nhất
Sen được trồng ở Huế và trở thành đặc trưng của mảnh đất này, ngoài ra Quảng
Nam cũng có những vùng trồng nhỏ lẻ của các hộ gia đình.
Ở miền bắc, sen đươc trồng
trong các ao hồ nhỏ với quy ô ít hơn, được phân bổ ở các vùng như: Vĩnh Phúc, Bắc
Ninh, Hòa Bình…
Lá sen được thu hoạch khi đã ở vào độ chín, khi lá đã vươn lên khỏi mặt nước và tích tụ được nhiều chất diệp lục (hay còn gọi là lá Sen bánh tẻ), đây chính là nguyên liệu chính để sản xuất ra tinh chất lá sen tươi.
0 nhận xét